♪♫… Có lúc ta quên màu tóc Mẹ, đã một thời giãi nắng dầm mưa.
Có lúc ta quên nhìn trán Mẹ, còn bao nghĩ suy dù ta lớn khôn rồi.
Có lúc ta quên nhìn mắt Mẹ, còn chờ ta mỏi ngóng đêm sâu.
Có lúc ta quên nhìn dáng Mẹ, chợt quạnh hiu ngày ta bước vào đời.
Có lúc ta quên thời gian qua, đường ta càng xa, vòng tay Mẹ ngắn lại.
Có lúc ta nghe từng nhịp đời, mẹ thật gần, sao ta quá xa.
Có lúc ta quên nhìn áo Mẹ, chợt mỏng manh quang gánh chiều đông.
Hát khúc hát ai quên mình có Mẹ, một ngày kia lặng lẽ bên cuộc đời.
Mắt là cửa sổ của tâm hồn nhưng miệng lại là cửa chính của nó . S.Exupéry
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Bạn có thể comment cho bài viết bằng cách:
- Post hình : [img] link hình [/img]