Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

Bánh Xèo Bông Điên Điển

Chị hàng xóm ghé ngang chìa một bịch hoa màu vàng hỏi " Biết ăn không ? " .
Tui tỉnh bơ : " Biết , nấu chín , bỏ vào miệng nhai xong rồi nuốt "
Chị lườm tui một cái rồi nói :" Thực đơn nè ! Điên điển đổ bánh xèo , nấu canh chua , trộn gỏi hoặc kho cá "
Hỏi Chị mua bao nhiêu để gởi lại , Chị nói : " Tiền bạc gì , cho mấy đứa nhỏ nhà chị bánh kẹo hoài , có dịp về quê , chị ra vườn hái hoa ( không có bắt bướm , hi hi ) đem lên , dưới quê rẻ rề à "
Người nhà tui thấy có món gì lạ thường ngần ngừ không dám ăn , hoặc có ăn cũng rất e dè . Bánh xèo là lựa chọn số một . Đâu có ai mở cái bánh ra xem thử nhân là gì ? Mà nếu có , thấy cái hoa vàng bé xíu chắc cũng nhầm với màu vàng nghệ của bột bánh . Người già và trẻ em thường yếu bụng nên tui không dùng nước dừa pha bột . Chỉ hòa bột ( mua loại bột chuyên dùng đổ bánh xèo hàng Việt Nam Chất Lượng Cao có bán sẵn ở các siêu thị , nếu kỹ lưỡng thì tự ngâm gạo để xay ) với một ít bột nghệ , thêm một miếng phô mai đánh tan và một ít đầu hành lá cho thơm . Nhân bánh gồm tôm thịt xào trước cho thấm và cái rổ bông điên điển đã rửa sạch để ráo .
Tráng qua chảo không dính một lớp dầu mỏng , bắc lên bếp đợi dầu nóng cho bột vào kêu xèo xèo ( hèn chi gọi là bánh xèo ) , Nghiêng chảo cho bột dàn đều , cho nhân bánh và một nắm bông điên điển vào , đậy nắp lại  . Đi dọn cho mỗi người một chén nước mắm ngọt ( nước mắm mặn pha loãng với đường , chanh , tỏi ,ớt băm nhuyễn ) . Sau đó , mở nắp chảo , lúc này bánh đã giòn ,dùng đũa gập đôi cái bánh lại, một tay cầm đũa , một tay cầm muỗng để đỡ cái bánh ra ( hoặc dùng xẻng để xúc bánh ) . Dùng nóng với rau cải xanh , xà lách và rau thơm các loại .
Má tui khen " Bánh xèo ngon quá ! Ăn bột thôi cũng đã thấy ngon " . Ba tui thường không có ý kiến , ngon không khen mà dở cũng không chê . Tui phải hỏi " Ba ăn có được không ? " . Nếu Ba nói " Được " nghĩa là không ngon . Nếu Ba nói " Ngon " nghĩa là ngon lắm !
Mấy đứa con nít thì khỏi phải nói , được ăn ngon nên thương Má lắm ! Đi ngang là lấy tay khều " Má cúi xuống cho con nói nhỏ "
Tui ghé tai để nghe bé thầm thì " Cho con hôn Má một cái nghe !"
Nghe thương lắm nhưng dặn bé " Chờ chút " , bé hỏi " Chi vậy Má ? "
" Ờ để Má lấy sẵn cái khăn giấy ướt , miệng con đầy dầu mỡ thế kia "
Vậy mà bé cũng hiểu , cười hì hì


Mắt là cửa sổ của tâm hồn nhưng miệng lại là cửa chính của nó . S.Exupéry




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Bạn có thể comment cho bài viết bằng cách:
- Post hình : [img] link hình [/img]