Thứ Tư, 4 tháng 5, 2016

Thăm Quê

Đưa Cậu ra đầu ngõ
Trên đường đi , Cậu bảo : " Buồn quá con "
Nhìn mắt Cậu đỏ hoe , rươm rướm , cô cháu gái không nói nỗi thành lời
Cố gắng không để bản thân suy nghĩ miên man vì Cô biết Cô sẽ khóc
Nếu Cô khóc thì Cậu cũng sẽ khóc theo
Mà Cô thì không muốn thấy cảnh đàn ông rơi nước mắt
Choàng tay qua vai cô cháu gái , Cậu thở dài " Cuộc sống vốn dĩ là vậy ! Chắc vậy mới là cuộc sống "
Ai nói ở nước ngoài là hạnh phúc ? Cô cảm nhận được sự cô đơn và nỗi buồn nơi Cậu và Cô biết , gia đình Cô là nơi duy nhất khiến Cậu lưu luyến khi trở về
Ôm cái ôm từ giã , Cô vỗ vỗ vào lưng Cậu , chúc Cậu đi mạnh giỏi
Mở cửa xe , thấy người tài xế nhìn Cô cười cười , chắc bạn ấy thấy lạ cảnh ôm hôn của người phương Tây
Hôm nay Cô buồn lắm !!!
Vừa dọn dẹp , Cô vừa nhìn ra ngoài từ cửa bếp
Ngoài kia nắng đã bớt gắt , gió thoảng cành lá rung rinh
Mai vàng đang nở rộ

Mắt là cửa sổ của tâm hồn nhưng miệng lại là cửa chính của nó . S.Exupéry




3 nhận xét:

Lưu ý: Bạn có thể comment cho bài viết bằng cách:
- Post hình : [img] link hình [/img]