Mang tiếng là con gái xứ dừa nhưng em chỉ nghe chứ chưa thấy dừa sáp bao giờ nên “dạ” rất ngọt ngào.
Ông xã tiếp lời: “ Mắc lắm à nghen! 250 ngàn một trái lận đó!”
Hổng lẽ em hồi lại kỳ quá mà dạ tiếp thì “đau bụng” nên gật đầu nhẹ hều (quên là đang nói chuyện điện thoại)
Ổng bèn hỏi: “Sao im re vậy?”
Em ậm ừ: “ Dạ em gật đầu rồi mà” (hi hi)
Ổng được thể lấn tới: “Anh mua hai trái à nghen, một cho gia đình mình, một cho anh chị em người thử một miếng cho biết, ở chung đông ăn một mình kỳ lắm” (lại kỳ)
“Dừa sáp ăn chẳng ngon gì hết, xạp xạp trong cái miệng “zô ziên” hết chỗ chê, ăn như ăn cục sáp vậy đó, tiếc 500 ngàn ”. Nhỏ kể lại cho tui nghe xong rồi dặn: “Mấy đứa nhà chị hay đi đây đi đó, chị nhớ kêu tụi nó đừng mua mà uổng tiền.”
Nghe thì biết vậy nhưng làm sao nhớ để nhắc. Vậy là một ngày đó ở nhà cũng có hai trái dừa sáp. Một trái đúng là dừa sap thiệt vì ăn giống sáp quá! Trái còn lại bị thuốc, ta nói khi bổ đôi nó chảy nước y như dừa thường vậy. Lúc này mới nhớ dến câu chuyện của nhỏ bạn, muộn mất rồi.
Tìm thử thông tin về trái dừa sáp, cách chế biến như pha chung với cà phê sữa, làm sinh tố hay nấu cà ri,... để biết rằng không có gì phải tiếc vì rất ngon.
Lâu lắm rồi không gặp lại nhỏ bạn mà nếu có gặp cũng chưa chắc nhớ để kể lại câu chuyện về trái dừa sáp.
Mắt là cửa sổ của tâm hồn nhưng miệng lại là cửa chính của nó . S.Exupéry
http://tinhthothuan.blogspot.com/ link của em nè P
Trả lờiXóaĐã ghé thăm nhưng mà gõ cửa hơi bị lâu
Xóalâu lắm rùi mới ghé vào thăm nhà. nhưng chủ nhà bỏ đi đâu lâu quá ko thấy
Trả lờiXóaGhé thăm nhà chứ có thăm chủ nhà đâu nên chủ nhà ko cần có mặt
Xóa